MỘT VIỆT NAM PHỤC SINH

VietNam

 

 

 

 

Văn-Hóa & Tôn Giáo:
hai thành tố khẩn thiết cho cuộc phục-sinh Việt-Nam.

Trong cuộc phỏng vấn do Ông Đỗ Văn, b́nh luận gia của đài BBC được chương tŕnh Thúy Nga Paris By Night 19 thực hiện, nhạc sĩ Phạm Duy đă phát biễu một câu đáng làm chúng ta phải suy nghĩ:”Với hiện t́nh bế tắc nhiễu nhuông của đất nước Việt Nam hiện nay, không phải chính trị hay kinh tế, nhưng chỉ có văn hóa và tôn giáo mới đem lại sự cứu rỗi cho Việt Nam mà thôi”. Câu nói trên đây phát xuất từ trái tim của một người nghệ sĩ chân ch́nh mà cuộc đ̣i đă kết thành những lời ca tiếng hát khóc cười theo vận nước nổi trôi. Có lẽ trái tim nghệ sĩ đă cảm nghiệm được cái căn bệnh của quê hương đất nước Ông, một quê hương Ông không cho là chúng ta đă đánh mất, nhưng luôn mang theo canh cánh bên ḷng.

Lịch sử đang sang trang, nhân loại đang bước sang thế kỷ hai mươi mốt (21), một thế kỷ của nhân quyền, của tự do dân chủ, thế kỷ của t́nh người, của b́nh đẳng, của sự phát huy kinh tế và kỷ thuật, Việt-Nam chúng ta đang đứng trước một Thời Điểm Mới, một Vận Hội Mới. Đây chính là thời điểm để chúng ta đưa Quê Hương vào một kỷ nguyên mới của sự phồn thịnh về kinh tế, sự ấm no hạnh phúc cho toàn dân, sự phát triển, thăng tiến, giáu mạnh của đất nước, để sánh vai tiến bước cùng với các nước văn minh trên thế giới, hay ngược lại bị thoái lui, bị khinh khi và bị nghiền nát bởi bánh xe lịch sử. Chúng ta phải can đảm nh́n nhận cái thực chất bi đát của quê hương chúng ta hôm nay: Việt Nam hôm nay được ví như một con bệnh trầm trọng. Việt Nam không những đói cơm rách áo, mà c̣n bạc nhược về tinh thần, đạo đức, luân lư sa sút, những nét đẹp của thuần phong mỹ tục của một Việt Nam Đông Phương truyền thống đang bị phai mờ, bởi v́ “bần cùng sinh đạo tặc”.

Việt Nam yếu kém về khoa học kỹ thuật, bị các tiểu quốc láng giềng khinh khi, coi thường; các tiểu quốc mà trong vài thập niên trước phải nghiêng ḿnh khi nghe đến hai tiếng Việt Nam, bây giờ họ trở thành những “tiểu mănh hổ”. Việt Nam lạc hậu, đi thụt lùi trước sự tiến hóa nhanh chóng của nền văn minh kỹ thuật của thời đại mà kinh tế là sức mạnh. Các siêu cường kinh tế coi nhẹ chúng ta, họ nh́n Việt Nam như một thứ chợ buôn bán nguyên liệu thô sơ(raw material). Tệ hại hơn nữa, những công ty địa ốc quốc tế đang đổ tiền bạc để mua hàng trăm ngh́n mẫu đất của Việt Nam; họ đang biến nước Việt Nam thành mảnh đất vô chủ… Nếu không may, một ngày nào đó, người Việt Nam sẽ bước đi trên mảnh đất quê hương mà chủ quyền đă nằm gọn trong tay những tên tài phiệt ngoại quốc. Bây giờ là lúc những toan tính chính trị của những con buôn quốc tế đang chúi mũi vào chiếc bánh thơm Việt Nam. Bây giờ là lúc những toan tính âm mưu chia chác của những bàn tay lông lá đang tḥng vào trên một nước Việt Nam tiến thoái lưỡng nan, một nước Việt không lối thoát. Bây giờ là lúc đám con buôn chính trị đang ráo riết nhảy vào ṿng ảnh hưởng quốc tế, ngơ hầu” giấy máu chia phần”. Bây giờ là lúc những chính khách pḥng trà đang thất điên bát đảo tung chưởng hầu tranh dành ảnh hưởng. Và cũng chính đây là thời điểm mà những dự tính, những định kế hấp dẫn, những âm mưu, những toan tính đang được thai nghén. Đây là cơ hội ngàn năm cho những chiếc “Bánh Vẽ” tuyệt vời do tay những tên phù thủy chuyên nghiệp đang manh nha đua nhử dân nghèo. Ôi! Những chiếc bánh vẽ đă làm cho dân nước đồng bào ta rơi lệ suốt trong một phần tư thế kỷ qua! Ôi! Những cuộc cách mạng lớn nhỏ! Ôi! Những cuộc đổi thay ư thức hệ vay mượn của ngoại lai! Ôi! Những chiêu bài hấp dẫn… rốt cuộc chỉ làm cho gịng máu Việt Nam them lai láng, làm cho người dân Việt lún sâu trong kiếp nghèo đói lầm than đọa đày!

Một Việt Nam thiếu lănh-đạo sáng suốt, một Việt Nam nằm trong tay những tên “bồi quốc tế”, một bọn thời cơ chủ nghĩa, chuyên choi tṛ đổi mạng sống đồng bào và vận mệnh đất nước lấy những vinh danh nhất thời. Hơn bao giờ hết, người Việt yêu nước phải sáng suou61 nhận định cứu quốc và xây dựng đất nước của ḿnh trong giai đoạn lịch sử cực kỳ nghiêm trọng này, Hơn bao giờ hết, người Việt yêu nước trong cũng như ngoài nước phải đ̣i cho bằng được quyền góp phần cứu quốc và tái tạo đất nước của ḿnh.Bởi v́ cha ông chúng ta đă nhắn bảo: “quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” Theo tinh thần đó, việc xây dựng đất nước là trách vụ của người dân Việt, chứ không riêng chỉ của một đảngphái chính trị nào. Trước cơn sốt đi t́m một giải pháp kinh tế, chính trị cho Việt Nam, chúng ta khẳng định với nhạc sĩ Phạm Duy, mà không sợ sai lầm rằng: “Một giải pháp cứu gỡ và phục hồi Việt Nambay6 giờ, không phải là chính trị hay kinh tế, mà là chính Văn-Hóa và Tôn-Giáo.

 

Cần phải phục hưng văn hóa và đạo đức.

Tại sao cần phục hồi tinh thần văn hóa và đạo đức, trước khi nói tới giải pháp kinh tế chính trị cho đất nước?

Thưa, bởi v́ Việt Nam chúng ta có bốn ngh́n năm văn hiến, nền văn hóa và đạo đức chúng ta dược xây trên một nền tảng triết lư Khổng Mạnh vững chắc. Nhưng trong suốt một phần tư thế kỷ chinh chiến điêu tàn, chết chóc, máu lửa, hận thù, gian manh xảo trá, lừa đảo, bịp bợm, âm mưu, đă xâu xé tâm hồn Việt Nam, bức dư đồ của một giang sơn cẩm tú đă bị tranh làm rách nát tả tơi, luân lư đạo đức cũng v́ thế mà bị hoen ố. Cổ nhân có câu: “chung thân hành thiện, thiện nhi bất túc, nhất nhật hành ác, ác tự hữu dư”(một đời làm điều tốt, điều tốt không bao giờ đủ, nhưng chỉ một ngày làm điều xấu tự nó đă tràn đầy). Sau ba mươi năm chinh chiến tơi bời, cùng với súng đạn, hoả tiễn, chủ thuyết Mác Lê của Nga, chủ thuyết tự do dân chủ quá trớn, chủ nghĩa cá nhân ích kỷ của Mỹ, đă bóp chết tinh thần đạo nghĩa Khổng Mạnh nơi người Việt Nam. Tâm hồn Việt Nam là băi chiến trường cho bao thứ ư thức hệ thi thố. Người Việt cơ hồ lạc mất trong cơn lốc của thời đại. Cần có một cuộc canh tân đổi mới, để người Việt phục hồi lại giá trị của chính ḿnh, để người Việt trở lại với chính ḿnh, nh́n lại chính ḿnh.

 

Minh chứng bằng lịch sử:

Khẳng quyết khởi đầu cuộc tái thiết Việt Nam bằng Văn Hóa và Tôn Giáo trên đây, không phải chỉ là một mơ ước viển vông(wishful thinking), nhưng là mộ hiện thực, đă và đang được minh chứng bằng lịch sử, và qua lịch sử

 

A-Trường hợp dân tộc Do Thái:

Lịch sử minh chứng rằng: trong lúc các đế quốc, như ngọn thủy triều, theo thời gian xuất hiện rồi biến mất vào cơi hư vô, may ra chỉ c̣n để lại cho thế hệ mai sau một vài tàn tích của nền văn minh của họ. Chỉ có dân tộc Do- Thái, tuy nhỏ bé nhất trong các quốc gia,nhưng không bao giờ bị diệt vong. Bí mật nào đă ǵn giữ quốc gia này tồn tại dưới ánh mặt trời? Khí giới nào đă bảo vệ họ qua khỏi mọi thù địch và những cuộc xâm lăng? Chủ thuyết chính trị, kinh tế nào đă giúp cho dân tộc này tồn tọa với thời gian?

Thưa: Chỉ có sức mạnh của Văn-Hóa,Niềm Tin Tôn Giáo đă dâng hiến cho dân tộc nhỏ bé này tồn tại, và tồn tại kiêu hung. Ngày nay, Do Thái là một cường quốc nguyên tử, được khính nể trên khắp thế giới, tuy chỉ có hơn bốn triệu dân, chưa bằng dân số của thành phố Sài-g̣n Việt Nam chúng ta.

Không có vũ khí nào tiêu diệt được dân tộc Do Thái!

Không có đạo binh nào dày xéo được Niềm tin của họ!

Không có hệ thống chính trị, kinh tế nào chi phối hoặc thay thế Niềm tin vào Đức Gia-Vê Thượng Đế của họ.

 

B-Trường hợp nước Nhật Bản:

Cuối thế chiến thứ hai, sau khi hai trái bom nguyên tử rơi xuống trên hai thành phố Hiroshima và Nagazaki, niềm kiêu hảnh, ngao5man5 của Nước Phù Tang đă biến thành mây khói. Con cháu của Mặt Trời đau đớn. Họ đă khóc trên đống tro tàn cua Hiroshima và Nagazaki. Nhật Hoàng đă tuyên bố đầu hang vô điều kiện. Quân đội Đồng Minh đă tràn lên đất Nhật, quân của tướng Mc Arthur đă dẫm nát niềm kiêu hănh của con cháu Mặt Trời. Đất Phù tang lúc đó chỉ c̣n là băi đất hoang tàn…

Nhưng các Đạo sĩ và các Nghệ sĩ của Nhật Bản không chịu ngồi khóc trên đống tro tàn, họ đă ra đi, không phải là trốn ra ngoại quốc,nhưng là hành tŕnh răi khắp nẻo đường của đất nước Nhật cổ vơ tinh thần yêu nước, thương ṇi. Người Nhật khắp nước đă nghe tiếng nói của t́nh tự dân tộc, ho đă đứng dậy lau nước mắt nhục nhă của kẻ chiến bại, họ đă nắm lấy tay nhau để xây lại đất nước đổ nát cùng với sự lănh đạo anh minh của Minh Trị Thiên Hoàng, nước Nhật thật sự đă vùng lên, đă cải tiến, đă thoát thai từ một nước Nhật quân chủ chuyên chế, độc tài hăng say gươm giáo, đến một nước Nhật tự do,dân chủ, tiến bộ, cường thịnh, giàu có, một siêu cường kinh tế không thua kém ǵ nước Hoa Kỳ, là kẻ thù đă chiến thắng họ.

Nhật Bản đă chuyển bại thành thắng, từ đống tro tàn chiến tranh vươn lên hang siêu cường như hơm nay, là nhờ tinh thần văn hóa và tôn giáo của các hiệp sĩ đạo và các nghệ sĩ chân chính của họ. Nhưng trên hết, là nhờ ḷng yêu nước cao độ của người Nhật, tinh thần kỷ luật và ḷng ngưỡng mộ đối với Thiên Hoàng của họ. Sự lănh đạo sáng suốt, tinh thần trách nhiệm, ḷng yêu mến dân chúng của chính Minh Trị Thiên Hoàng đă đưa nước Nhật vươn lên. Tất cả những yếu tố trên đă cấu kết với nhau đưa nước Nhật lên đài danh vọng siêu cường ngày nay.

 

Hăy nh́n lại Việt Nam sau cuộc chiến.

Nh́n vào lịch sử với những chiến thắng hiển hách chống lại bao thứ giặc Tàu, Tây, thế giới nghiêng ḿnh kính trọng Việt Nam, các tiểu quốc láng giềng run sợ Việt Nam… Nhưng sau 19 năm đă làm ǵ với chiến thắng huy hoàng? Việt Nam đă bế quan tỏa cảng để được ngủ mê trong chiến thắng, để anh em trong một nhà thanh toán lẫn nhau. Việt Nam sau chiến thắng, đă sản xuất nhiều nhà tù nhât thế giới để nhốt dân vô tội mà họ gọi là “ngụy” vào, để có cơ hội hả hê trả thù anh em cùng một gịng máu. Việt Nam sau chiến thắng là nghèo đói, lạc hậu, đi thụt lùi, chạy trốn văn minh của nhân loại, để được ngủ mê như loài đười ươi sợ ánh sáng mặt trời. Việt Nam sau 19 năm là xơ xác, tiêu điều, bị đám tiểu nhược quốc nhu Singaport, Thái Lan, Mă-Lai-Á khinh bỉ, coi thường, bị các siêu cuồng tẩy chay, bi cộng đồng thế giới ruồng bỏ. Việt Nam sau chiến thắng bị liệt vào một trong những nước nghèo đói nhất thế giới…

Ôi! Việt Nam u-mê lầm than cho đến bao giờ!

 

Hăy nh́n vào các cộng động Việt Nam bải ngoại:

Trong những năm đầu đời tỵ nạn, người Việt ṭ ra yêu thương nhau, đùm bọc nhau, khăng khít với nhau như ruột thịt. Những hội ái hữu đă được thành lập nhằm mục đích tương thân tương ái, nhiều hội đoàn được thành h́nh, nhiều cộng đồng đă mọc lên như nấm. Khắp nơi trên thế giới, nơi đâu có người Việt là có hội họp biểu t́nh, có biểu dương sức mạnh. Trong nhiều thành phố trên thế giới, các cửa tiệm mang nảng hiệu Việt Nam mọc lên hàng hang, lớp lớp… Sau 19 năm, càng đi sâu vào quỹ đạo của dân bản xứ, càng thành công trong cuộc sống, càng chiếm hữu giàu có đua tranh với dân bản xứ, người Việt càng bớt đi t́nh người Việt, các cộng đồng người Việt càng trở nên rời rạc , chia rẽ, phân hóa, nhạt nḥa.

Đứng trước cảnh người Việt ngày càng tan ră, giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, bút hiệu Toàn-Phong nhận định trong bốn câu thơ mỉa mai như sau:

“Lâu lâu hội họp môt lần
Chiếu trên chiếu dưới đă dần dần thưa
Con Rồng cháu Lạc hay chưa?
Ba cây chụm lại c̣n thừa hai cây.”

Người Việt đă quên lời dặn của Cha Ông:

“Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên ḥn núi cao”

Người Việt ngày nay chia năm sẻ bảy chỉ v́ chút quyền lợi vật chất, người Việt cắn xé tranh dành nhau cũng chỉ v́ chút quyền lợi tư riêng của bản thân hay phe nhóm. Chỉ v́ chút lợi lộc riêng tư, người Việt hải ngoại không ngần ngại bán đứng an hem đồng hương, không ngần ngại phản bội quê hương dân tộc, người Việt không nh́n nhận nhau, miệt thị vu khống cho nhau, hạ bệ lẫn nhau, vạch áo cho người xem lưng, sẳn ḷng làm “tay sai” cho ngoại bang để hại an hem đồng hương. Vâng, chỉ v́ một miếng đỉnh chung, mà nhiều người Việt sẵn ḷng nối giào cho giặc để triệt hạ, tiêu diệt an hem đồng hương.

 

Cần Phục Sinh các Cộng Đồng Việt Nam hải ngoại

Cần Phục Sinh Tâm Hồn Người Việt trong và ngoài nước.

Muốn có được Một Nước Việt Nam Phục Sinh, điều kiện tiên quyết phải thực hiện là Phải Làm sống lại Tinh thần của Cộng Đồng Người Việt hải ngoại. Cần làm cho cộng đồng Việt Nam hải ngoại nhận thức mệnh lệnh lịch sử của ḿnh. Người Việt hải ngoại đă hơn một lần nhận rằng ḿnh bỏ nước ra đi không phải v́ miếng cơm manh áo, nhưng là v́ lư tưởng tự do, dân chủ, Chính nghĩa và lư tưởng tự do, dân chủ của người Việt cần phải chiếu rỏ rạng ngời hôm nay hơn bao giờ hết, để cho đồng bào trong nước them vững niềm tin mà tranh đấu, để họ vững ḷng rằng có hơn hai trệu đồng bào rải rác trên thế giới sẵn sang ủng hộ tiếp sức cho họ khi cần tới.

Cộng đồng người Việt hải ngoại hôm nay, hơn bao giờ hết, cần làm cho thế giới biết, lư do nào khiến chúng ta phải rời xa quê cha đất tổ, lưu lạc tha hương, động lực nào thúc đẩy ta đến nơi chấp nhận làm thân phận người tỵ nạn trong cuộc sống tạm dung nầy. Chúng ta cần chứng tỏ cho người ngoại quốc thấy rằng: dù chúng ta sống xa quê hương, nhưng trong chúng ta c̣n mang linh hồn Việt Nam, rằng trong mỗi người Việt có một Việt Nam ngự trị trong trái tim, rằng mỗi cộng đoàn Việt Nam là một nước Việt Nam thu gọn, rằng quê hương c̣n trên môi ta, trong tiếng nói chúng ta, trên nụ cười và nhất là trên làn da vàng, mũi tẹt của chúng ta. Đây là lúc cộng động người Việt hải ngoại chúng ta cần chứng tỏ cho thế giới Tâ Phương hay câu nói nầy của Cicero không áp dụng cho người Việt Nam. Cicero nói: “Ubi bene est, ibi patria est” (nơi nào sống sung sướng thoải mái, nơi đấy là quê hương).

Đây là lúc cộng đồng người Việt trên đất Mỹ nên chứng tỏ cho dân Hoa kỳ hay là chúng ta đến đây không phải là do nguồn thực phẩm dồi dào, nền kinh tế sầm uất của Hiệp Chủng Quốc; bởi v́, nếu có một ngày nào đó trên đất nước này không c̣n tự do dân chủ, dân quyền, b́nh đẳng nữa, cộng đồng người Việt lại bồng bế d́u dắt nhau đi t́m kiếm tự do và phẩm cách con người. Người Việt bỏ nước qua đây không phải để được làm “Mister yellow American”, hoặc để được yên ổn hưởng thụ ích kỷ. Không, trăm lần không, xin hăy vạn lần không. Người Việt đến đây làm sáng tỏ lư tưởng tranh đấu cho tự do, công b́nh, bác ái của loài nguời, và cách riêng của dân tộc Việt. Phải chăng đó là lư do, nói lên sự hiện diện của người công giáo Việt Nam trong thánh đường sáng hôm nay, trong dịp Đại Lễ Mừng Chúa Phục Sinh?

 

Một Phục Sinh cho Việt Nam đă được Loan Báo cho Thế Giới,

Như một biến cố lịch sử, ngay 19 tháng 6 năm 1988, lễ phong Thánh cho 117 Vị Anh Hùng Tử Đạo Việt Nam đă diễn ra tại công trường Thánh Phêrô Roma. Đức Giáo Hoàng Gioan Phao-Lô II, vị Đại diện chúa Kitô dưới trần gian, đă long trọng tuyên dương 117 vị Anh Hùng Tử Đạo Việt Nam, nâng các Ngài lên đài Hiển Thánh. Khi những hồi chuông của đại giáo đường Vatican vang reo, và khi lời ca tiếng hát Việt Nam lần đầu tiên trong lịch sử chung ḥa với âm nhạc của Tây Phương, trong mối tương đồng Đông Tây ḥa điệu, khi mà các đài truyền h́nh quốc tế thu h́nh những cô gái Việt Nam trong những chiếc áo dài duyên dáng của truyền thống, tô điểm thêm vương miện lóng lánh, bay phơi phới trên mọi nẻo đường Roma, nhân dân thế giới lần đầu tiên trong lịch sử, cúi đầu kính chào, cảm phục Việt Nam. Bởi v́, đây là lần thứ nhất trong lịch sử nhân loại, đă có 117 vị thánh mang tên Việt Nam, và đây cũng là lần đầu tiên, người tín hữu Kitô giáo trên toàn thế giới cầu nguyện với các Thánh Phạm,Phan,Lê,Lư, Nguyễn, Trần v.v… Đây là lần thứ nhất trong lịch sử Thiên Chúa Giáo, mà vị Giáo Hoàng, từ đền Thánh Phêrô gửi cho thế giới bốn chữ Việt Nam Anh Hùng. Và kể từ ngày định mệnh thần thánh đó, ư nghiă của hai tiếng Việt Nam đă thay đổi.

 

Việt Nam mang thêm một ư nghĩa mới:

Đối với nhân dân thế giới, trong suốt một phần tư thế kỷ, hai tiếng Việt Nam gợi lên trong tâm trí họ h́nh ảnh của một cuộc chiến dài, khốc liệt, tàn ác, dă man và ghê gớm nhất trong lịch sử chiến tranh thế giới. Việt Nam, v́ thế đồng nghĩa với máu lửa, giết chóc hung tàn, Việt Nam đồng nghĩa với nước mắt và khổ đau. Việt Nam có tên là băi chiến trường, nơi các cường quốc đua nhau thí nghiệm các loại vũ khí tối tân mà không cần phải xin phép ai!... như băi đất hoang vô chủ, là cái địa ngục trần gian. Với nhân dân Hoa-Kỳ, Việt Nam là một kỷ niệm khó phai mờ, một chiến trường, nơi người chiến sĩ không có quyền đánh giặc và tiêu diệt giặc, một trận địa bí hiểm khó hiểu, một cuộc chiến trá h́nh, một nhục nhă cho người cầm súng.

Với người công dân Mỹ, chiến tranh Việt Nam là một cơn ác mộng, một sĩ nhục cho dân tộc kiêu hùng giàu mạnh nhất thiên hạ, một sự thử thách, một nghịch lư, một mâu thuẫn, một lừa đảo, một ngụy trang của con buôn chính trị thời đại, và hơn thế nữa, chiến tranh Việt Nam, măi măi là một vết nhơ trên lương tri của hai trăm triệu người dám nhận Thượng Đế là Chúa Tể, mà trên tờ giấy bạc có ghi: “In God We Trust”. Nhưng, tên Việt Nam đă đổi nghĩa sau ngày định mệnh thần thánh 18 tháng 6 năm 1998: Việt Nam bây giờ được gọi là Siêu Việt, Siêu Linh, Hiển- Thánh, Việt Nam quê hương của các Đấng Anh Hùng, những người nêu cao ngọ cờ chính nghĩa cho năm châu bốn bể. Việt Nam từ đây có nghĩa là tuyệt mỹ, diễm kiều, cao siêu, thần bí. Chữ Việt Nam từ đây cũng c̣n có nghĩa là Siêu Vượt, vươn lên, cao hơn lên trên những tầm thường nhỏ bé. Việt Nam cũng c̣n bao hàm ư nghĩa vượt thắng, vượt qua, vươn tới, đạt tới đích, hướng tới đích điểm bến bờ.

Chữ Việt có nghĩa là thăng tiến không ngừng, là bất chấp mọi trở ngại, là không chùn bước nguy nan, không thoái lui khi nguy khốn. Sau cùng Việt c̣n có nghĩa là xông pha tiến bước, tiến thẳng về phía trước, bất chấp mọi nghịch cảnh, mọi đe dọa, mọi gian khó, siêu vượt lên trên mọi nỗi thăng trầm.

Sứ Điệp Của Các Đấng Tiền Nhân Để Lại Cho Con Cái qua biến cố 19 tháng 6 năm 1988: Muốn Phục Sinh, Phải Vượt Qua.

Qua biến cố Phong Thánh, Các vị Tổ Tiên Anh Hùng đă để lại cho con cháu gịng giống Lạc Hồng một tấm gương ngời sáng, đó là ḷng dũng cảm, chí kiên cường, bất khuất, ḷng tin kính sùng mộ thẳm sâu,đức kính mến tuyệt vời, dạ trung thành bền vững. Nhưng trên tất cả, bí quyết để trở thành anh hung: đó là Sống Mầu Nhiệm Vượt Qua (The Pascal Mystery).Mầu nhiệm Vượt Qua là tên gọi của con đường mà Chúa Cứu Thế đă đi qua để cứu nhân trần tội lỗi.

 

Thế nào là sống Mầu Nhiệm Vượt Qua?

Sống Mầu Nhiệm Vượt Qua là chấp nhận dấn thân vào đời như mang theo một Sứ Mệnh cần phải được chu toàn v́ mưu ích cho tha nhân. Biết sống quảng đại vị tha như Chúa, chấp nhận tha nhân như Chúa vas au cùng, sẵn sang chết như Chúa. Như lời Thánh Phaolô: “Tôi sống đây, nhưng không c̣n là tôi sống, nhưng là Chúa Kitô sống trong tôi”.

Muốn sống Mầu Nhiệm Vượt Qua, ta cần chấp nhận thân phận hạt lúa Giống, chấp nhận cái tiến tŕnh Bị Chôn Xuống Ḷng Đất Lạnh, Bị Mục Nát Trong Ḷng Đất, để Mầm SỐng được phát sinh.

Đó là nguyên Lư căn bản của Đạo Thập Giá Chúa Kitô. Chấp Nhận thân phận hạt Lúa-Giống, và tiến tŕnh bị chôn vào ḷng đất để mục nát đi, trước khi trở thành cây lúa xanh tươi, và rồi, để hứa hẹn một mùa gặt vàng rực rỡ, là chính căn bản của nền văn hóa xây trên triết lư “Tu Thân, Tề Gia, Trị Quốc, B́nh Thiên Hạ” của Khổng-Mạnh. Nơi đây, Tôn Giáo và Văn Hóa giao thoa, nơi đây, Đạo Kitô và Văn Hóa của Một Việt Nam Đông Phương hội ngộ, và cũng chính tại đây, trong tinh thần thăng tiến con người, Chúa Kitô và Đức Khổng Phu Tử gặp nhau: Đạo Giáo và Văn Hóa sẽ làm triển nở, thăng hóa con người Việt Nam.

Muốn sống Mầu Nhiệm Vượt Qua, Chúng ta cần chịu Mai Táng Trong Mồ, chôn vùi đi con người cũ, hăy lột xác, mặc lấy con người mới và sự sống mới.

Muốn có Một Việt Nam Phục Sinh, người Việt chúng ta cấn làm một vượt qua, một vươn lên, một siêu vượt trên những tầm thường nhỏ bé, những bon chen, những ganh đua. Người Việt cần vươn cao hơn lên trên cái tôi, của cái cá nhân chủ nghĩa, để đặt quyền lợi quốc gia, dân tộc lên trên hết, tối thượng.

Muốn có Một Việt Nam Phục Sinh. Người Việt Phải chôn sâu vào mộ phần cái tính chia rẽ, bè phái, phe nhóm, biết đặt quyền lợi của dân tộc lên trên hết.

Muốn có Một Việt Nam Phục Sinh, chúng ta phải chôn sâu mộ phần tính tự ty mặc cảm, tinh thần vọng ngoại, tính ỷ lại vào ngoại bang, nhưng hăy biết tự trọng, tự lực tự cường.Muốn Có Một Việt Nam Phục Sinh, chúng ta hăy mai tang vào ḷng đất, tinh thần nô lệ, quỵ lụy ngoai bang chỉ v́ chút quyền lợi cá nhân, nhưng hăy cai trọng t́nh nghĩa đồng bào cùng chung gịng máu Việt, hăy nhớ lấy câu:”Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước hăy thương nhau cùng…”

Muốn Có Một Việt Nam Phục Sinh, chúng ta hăy chôn sâu xuống mộ, những hờn căm thù hận, những ghen ghét tỵ hiềm, những xoi mói chỉ trich, những mỉa mai chê trách, những toan tính ăn thua, những tham lam bần tiện, những chỉ trích chê bai. Hăy nhớ kẻ thù ta không phải là người Việt, đừng hờn giết đồng bào Việt. Bởi v́ kẻ thù chúng ta, tên chúng là tự ái, kiêu căng, đố kỵ, tham lam, hèn nhát, ích kỷ, lười biếng, mê say. Kẻ thù của dân ta là tinh thần vọng ngoại, tính ưa hương hoa của người mà coi thường cái giá trị chân thực của ḿnh.

Muốn Có Một Việt Nam Phục Sinh, mỗi người dân Việt hăy mở rộng tâm hồn để mến thương, để tha thứ và để chấp nhận nhau trong tinh thần ca dao: “Bầu Ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”.

Muốn Có Một Việt Nam Phục Sinh, sau cùng, người dân Việt hôm nay, hơn bao giờ hết, ư thức được tinh thần gia đ́nh nhân loại mà chúng ta là một phần tử, nhân loại đang hân hoan bước sang một thời đại mới của nhân quyền, tự do, no ấm, và thịnh vượng. Chúng ta phải theo kịp bước chân của gia đ́nh nhân loại, chúng ta có nhiệm vụ đóng góp vào bước tiến của con người trong kỷ nguyên khoa học kỷ thuật này. Chúng ta không thể để cho thế giới khinh khi chê trách chúng ta lạc hậu, và c̣n hơn thế nữa, nguời Việt hôm nay không thể ngồi yên,an vui, khi thấy các nước nhỏ bé láng giềng chúng ta đang trở thành những “tiểu hổ quốc” cùng với các siêu cường kinh tế, âm mưu xâu xé quê hương chúng ta…

Nói tóm lại, muốn Có Một Việt Nam Phục Sinh, mỗi người chúng ta phải luôn là một người Việt Nam một trăm phần trăm.

Hỡi những ai đang ngủ mê, hăy chỗi dậy, hăy vùng đứng, hăy bừng sáng, v́ Chúa Đă Phục Sinh! Hăy bước ra khỏi mộ phần, hỡi những ai đang chết, v́ Chúa đă cho chúng ta Phục Sinh, Ngài đă làm Phục Sinh cả một nhân loại!

Hăy tỉnh thức, hăy ra khỏi mộ, hăy mừng vui, hăy hồi sinh, hăy hân hoan, hăy tuôn tràn, hăy quang tỏa Niềm Vui Phục Sinh. Hăy hân hoan, hăy tuôn tràn, hăy mừng vui, hăy hân hoan bước vào cuộc sống mới, đừng t́m Chúa trong cơi chết, v́ Ngài đă sống lại!

Hỡi Quê Mẹ Việt Nam! Xin Mẹ hăy Phục Sinh, hăy quên đi những nấm mồ của chiến tranh tang tóc. Hỡi người Việt Nam, hăy chôn trong mộ sâu một quá khứ của ngộ nhận,của chia rẽ, của hờn căm, của nghi ngờ, của thù hận, của nước mắt và máu hồng: hăy quên đi những vết hằn trên lưng, những vết thương rướm máu. Hăy quên đi màu tím tang tóc của cơi chết âm u. Hăy chung ḥa Niềm Vui Phục Sinh với đoàn dân Chúa trên toàn thế giới. Hăy rung nhịp với trái tim đồng bào trong Niềm Vui Mừng và Hy- Vọng của Quê-Hương Việt Nam Phục Sinh chúng ta…

 

  Rev.Nguyễn Quốc Hải, Ph.D

 


Xem các bài viết khác trong Rev. Nguyễn Quốc Hải, Khoá 7 GHHV Đà Lạt Việt Nam.