Mục vụ Hôn nhân (10)

Wedding Ring

 


 

 

Con người là tổng hợp của thể xác, tâm trí và linh hồn. Do đó bất cứ hành vi nhân linh nào cũng phải phản ảnh cảm giác của thể xác, suy tư của tâm trí và quyết định của linh hồn. Xă hội ngày nay muốn tách rời chia xẻ con người thành 3 mảnh rời rạc, nên chi không t́m được hạnh phúc đích thực.

Quan niệm thế tục vật chất coi con người như là một tṛ chơi nhục dục thể xác, ‘chơi vui kẻo hết xuân đi’, như vậy hôn phối chỉ c̣n là ‘giao hợp’, có lẽ không khác loài vật bao nhiêu v́ sống theo sinh lư.

Quan niệm tiếp theo chỉ coi con người là một tiện nghi ‘vui ở dở đi’, hôn phối chỉ là một tờ giấy luật pháp, đây là ‘giao kèo’ (contract), hợp đồng, không chút t́nh nghĩa.

Quan niệm trọn vẹn tổng hợp là khi con người nh́n nhận và bảo vệ hôn phối là một ‘giao ước’ (covenant) có t́nh có nghĩa, một nhiệm tích sâu xa, một hồng ân Thượng đế ban cho.

Nhưng giao ước đó là ǵ và giữa ai với ai?

Trước hết, đây là một giao ước liên hệ t́nh nghĩa giữa người nam và người nữ để hai người nên một (becoming one). ‘Nên một’ theo tinh thần hiệp nhất và duy nhất. Hiệp nhất (unity) chứ không phải đồng nhất (uniformity), duy nhất (unicity) chứ không phải độc nhất (monopoly), độc đoán(authoritarian). Đây là một giao ước trọn vẹn và trường tồn mà cả hai người phải dành trọn đời để cùng nhau thực hiện.

Hiệp nhất chấp nhận và trân quư hai phía khác nhau (diversity), như nam nữ khác nhau; nếu không th́ chỉ c̣n là đồng nhất như trường hợp đồng tính luyến ái (homosexuality). Nói cho cùng theo nhận xét thực tế, ngay cả những cặp đồng tính luyến ái, người này cũng có phần nào khác người kia: trong hai người nam đồng tính luyến ái thế nào cũng có một người nhiều nữ tính hơn, và trong hai người nữ đồng tính luyến ái, cũng có một người nhiều nam tính hơn.

Giao ước có tính cách hiệp nhất và duy nhất để nói lên thực tế hai con người từ những khác biệt phải biết hợp tác mới thực sự tạo nên mái ấm gia đ́nh và hạnh phúc an vui. “Thuận vợ thuận chồng, tát bể đông cũng cạn”.

Rất tiếc nhiều khi vợ chồng tranh căi chỉ v́ thấy những khác biệt thật nhỏ bé không đáng kể của nhau mà quên đi rằng chính nhờ những khác biệt đó mà ḿnh được bổ sung một cách phong phú nếu cùng hợp tác xây dựng. Cũng như các giọng trầm bổng khác nhau tạo nên một ca đoàn hoà hợp, các nốt nhạc khác nhau tạo nên một bài ca, hai vợ chồng cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Hạnh phúc hay bất hạnh không phải chỉ do một người.

Có lẽ đó là lư do chính của ly dị: những khác biệt (có thật hoặc giả tưởng hay ngộ nhận) không thể hoá giải và hoà giải như các toà án đời thường nêu lên.

 

L.m. Anthony Vũ Hùng Tôn
vuhungton@hotmail.com

 


 

Xem các bài viết khác trong Anthony Vũ Hùng Tôn.